Mẹ ơi! Con muốn làm thi sĩ của Mẹ
Để mỗi ngày tập bập bẹ yêu thương
Dù câu chữ phạm những lỗi rất thường
Và vần điệu còn lắm khi trúc trắc.
Giữa trần thế gặp biết bao khúc mắc
Nên lời thơ lắm dằn vặt xót xa
Chưa bay cao mãi lận đận sa đà
Ý nông cạn, rời rạc, nghèo thi tứ.
Lay lắt đêm thâu, nỗi buồn quá khứ
Cứ đọa đầy lời thơ xiết buốt đau
Như tiếng mưa rơi, gieo nặng giọt sầu
Gậm nhấm trái tim, biết bao thương tích.
Đến với Mẹ lời thơ bay thỏa thích
Vui tìm ra cùng đích để vươn cao
Ý lắng sâu âm điệu thêm ngọt ngào
Mướt câu chữ mọng biết bao hình ảnh.
Trong tình Mẹ chim non được nâng cánh
Theo Gió ngàn ngắm cảnh sắc thỏa thuê
Núi cao, biển rộng, sông nước đổ về
Rộn tiếng hát của muôn loài muôn thú.
Và từ đây tim thơ luôn tự nhủ
Kết tình thương thành hình ảnh, âm thanh
Dâng Chúa Trời chút hoa trái tinh anh
Đời thanh khiết, sống khó nghèo, vâng phục.
Mừng 103 năm ngày Đức Mẹ hiện ra tại Fatima
13/05/1917 – 13/05/2020
Hành hương thiêng liêng vì đại dịch Covid-19
Đoàn Xuân Dũng
Tags:
Thơ