LỜI TẠ ƠN MUỘN MÀNG
Ôi lạy Chúa, tháng năm dài đăng đẳng
Con vô tình quên bẳng những yêu thương
Ngày mỗi ngày lòng nhân ái xót thương
Cho hít thở Nguồn Thần Linh – Sự Sống.
Con mãi mê chợp những hình với bóng
Mà ngỡ rằng là bảo đảm tương lai
Lao tâm, khổ tứ, tâm sức mệt nhoài
Gắng đeo đuổi cố chiếm cho bằng được.
Nạn dịch hôm nay, tan tành mộng ước
Khi tử thần chờ chực lấy mạng con
Trần trụi, trắng tay, hơi sức chẳng còn
Phải cố bám chút khí trời để thở.
Cơn hấp hối trong nỗi đau trăn trở
Biết bao năm đã lãnh nhận ơn Ngài
Có khi nào con nhớ cám ơn ai
Bởi Tình Ngài luôn ẩn mình lặng lẽ.
Thần chết gọi… sắp ra đi quạnh quẽ
Mới bàng hoàng nhớ lại nghĩa ân xưa
Tiết đông, trời hạ, lúc nắng, khi mưa
Con chẳng biết thân thưa lời cảm tạ.
Đời lữ khách nơi trần gian đói lả
Xin cho con Nguồn Lương Thực Trường Sinh
Và khoan dung tha thứ những tội tình
Bao năm vô ơn, làm điều bất kính.
Cảm tác từ câu nói của một bệnh nhân 93 tuổi người Ý
đã trở nên tốt sau khi chạy máy thở.
Đoàn Xuân Dũng
Sau khi một bệnh nhân 93 tuổi ở Ý trở nên tốt hơn trong bệnh viện, ông được bảo phải trả tiền cho máy thở trong một ngày, và ông già đã khóc.
Bác sĩ khuyên ông đừng khóc vì hóa đơn. Những gì ông lão nói khiến tất cả các bác sĩ đều khóc.
Ông nói: "Tôi không khóc vì tiền tôi phải trả. Tôi có thể trả tất cả tiền. "Tôi khóc vì tôi đã hít thở không khí của Chúa trong 93 năm, nhưng tôi không bao giờ trả tiền cho nó. Phải mất 5000f để sử dụng máy thở của bệnh viện trong một ngày. Bạn có biết tôi nợ Chúa bao nhiêu không? Tôi đã không cảm ơn Chúa vì điều đó trước đây.
Tags:
Thơ