Xin cho con một trái tim trắc ẩn
Xin cho con một trái tim trắc ẩn
Để lòng con biết thương xót như Ngài
Biết rung lên nhịp tình mến không phai
Mỗi khi cảm những ai cần chia sẻ.
Tuổi đời con nay đã không còn trẻ
Tóc bạc đầu chẳng còn chỗ hoa râm
Nhưng tình son như hạt giống nẩy nầm
Trái tim nở biết bao là hoa trái.
Đời tận hiến khổ đau nào có ngại
Bởi tình Ngài luôn thúc bách dấn thân
Lúc gian nguy là lúc đoàn chiên cần
Người mục tử khôn ngoan trong lãnh đạo.
Cho con biết ẩn mình không cao ngạo
Chẳng bận lòng vì một tiếng chê khen
Luôn bình an trong thân phận mọn hèn
Đời phục vụ, tất cả nhờ ơn thánh.
Tình thúc bách không bao giờ lẫn tránh
Không bao giờ lùi bước trước nguy nan
Dù ma vương quỷ lực có ngập tràn
Không tách được khỏi tình yêu Thiên Chúa.
Còn biết bao hạt thơm trên đồng lúa
Và chiên thơ lưu lạc vẫn chưa về
Xin xót thương hợp nhất một trời quê
Con phó thác đoàn chiên trong tay Mẹ.
Cảm tác từ bài giảng của Lm Giuse Trương Đình Hiền
Kỷ niệm 10 năm ngày tấn phong Giám Mục
của Đức Cha Matthêô Nguyễn Văn Khôi.
Giacôbê Đoàn Xuân Dũng
Tags:
Thơ