Bài giáo lý về Bí tích Rửa tội của Đức Thánh Cha Phanxicô tại quãng trường thánh Phêrô, sáng thứ tư 9/5/2018
5. Sự Tái sinh.
Anh chị em thân mến
Bài giáo lý về Bí tích Rửa tội hôm nay nói về việc thanh tẩy đi kèm với lời khẩn cầu Ba Ngôi Chí Thánh; nghi thức trung tâm đúng là việc “rửa tội”– tức là dìm mình - trong Mầu nhiệm phục sinh của Chúa Kitô (GLCG 1239). Ý nghĩa của hành động này được thánh Phaolô nhắc lại cho các tín hữu Roma, trước hết ngài hỏi họ như sau: “Anh em không biết rằng: khi chúng ta được dìm vào nước thanh tẩy, trong Chúa Kitô Giêsu, là chúng ta được dìm vào trong cái chết của Người sao?” và sau đó ngài trả lời: “Vì được dìm vào trong cái chết của Người, chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế, cũng như Người đã được sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được sống một đời sống mới” (Rm 6,1-4). Bí tích Rửa tội mở cửa sự sống phục sinh cho chúng ta, không phải là cuộc sống trần tục, nhưng là một cuộc sống theo Chúa Giêsu.
Giếng rửa tội là nơi mà chúng ta cử hành lễ Phục sinh với Chúa Kitô! Con người cũ bị chôn vùi với những đam mê dối trá của nó (x. 2Cor 5,17), để tái sinh trong một thụ tạo mới. Thật vậy những cái cũ đã qua đi và những cái mới xuất hiện (x. 1 Cor 5, 17). Trong những bài “giáo lý” được cho là của thánh Cirillo thành Giêrusalem đã giải thích cho những người mới được rửa tội những gì đã xảy ra trong nước của Bí tích Rửa tội. Giải thích của thánh Cirillo rất hay: “Chính lúc anh em chết đi và được sinh ra, và chính làn sóng cứu rỗi trở thành nấm mộ và mẹ cho anh em” (n. 20, Mistagogica 2, 4-6: PG 33, 1079-1082).
Việc tái sinh trong con người mới đòi buộc con người bị hư hoại do tội lỗi phải biến thành tro bụi. Những hình ảnh giữa ngôi mộ và cung lòng người mẹ nhắc về giếng rửa tội, chúng thực sự quan trọng, nhằm diễn tả về những điều tuyệt vời xảy ra qua những cử chỉ đơn sơ của bí tích rửa tội. Tôi thích câu khắc mà người ta thấy trong nhà nguyện rửa tội rôma cổ xưa của đền thờ Laterano, ở đó người ta đọc được những diễn tả bằng tiếng Latinh, được cho là của Đức Giáo Hoàng Sistô III: “Mẹ Giáo hội sinh ra một cách đồng trinh nhờ nước mà các người con được thụ thai nhờ hơi thở của Thiên Chúa. Những người được tái sinh từ giếng này, hãy hy vọng vào nước trời”. Thật tuyệt: Giáo hội làm cho chúng ta được tái sinh, Giáo hội là cung lòng, là người mẹ của chúng ta nhờ Bí tích Rửa tội.
Nếu cha mẹ của chúng ta đã sinh ra chúng ta trong cuộc sống trần thế, thì Giáo hội tái sinh chúng ta vào sự sống vĩnh cửu trong Bí tích Rửa tội. Chúng ta trở nên con cái Chúa trong người Con Giêsu (Rm 8,15; Gal 4,5-7). Mỗi người trong chúng ta, cũng được tái sinh bởi nước và Thánh Thần. Chúa Cha trên trời đã làm vang lên tiếng của Ngài với tình yêu vô biên khi nói: “Con là con yêu quý của ta” (x. Mt 3,17). Tiếng Chúa Cha không thể cảm nhận được bằng tai nhưng được nghe từ con tim của những người tin, tiếng ấy đồng hành với chúng ta suốt đời, không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Thiên Chúa Cha nói với chúng ta trong suốt cuộc đời: “Con là con trai ta yêu dấu, con là con gái ta dấu yêu”. Thiên Chúa yêu thương chúng ta rất nhiều, giống như người Cha, và không bỏ chúng ta đơn côi.
Từ lúc rửa tội, Chúng ta được tái sinh làm con Thiên Chúa mãi mãi!. Thật vậy, Bí tích Rửa tội không lặp lại lần hai, vì nó được ghi dấu thiêng liêng không thể xóa : “Ấn tích này không thể xóa bởi bất cứ tội lỗi nào, dù tội lỗi ngăn cản Bí tích này mang lại hoa trái ơn cứu độ” (GLCG 1272). Ấn tích rửa tội không bao giờ phai mờ! “Ôi thưa Cha, nếu một người nào đó trở thành tên cướp, rất nổi tiếng, giết rất nhiều người, làm những điều bất công, ấn tích ấy có mất không? Không!. Thực sự là xấu hổ cho người con của Chúa vì đã làm những điều ấy. Nhưng ấn tích không bao giờ mất. Anh ta vẫn tiếp tục sống làm con Thiên Chúa; chống lại Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái mình. Chúng ta cùng nhau lặp lại: “Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái mình”. Mạnh lên chút nào : “Thiên Chúa không bao giờ từ bỏ con cái mình”.
Được kết hiệp với Chúa Kitô nhờ phép rửa, vì thế những người được rửa tội được nên đồng hình đồng dạng với Chúa là “trưởng tử giữa những đàn em đông đúc” (Rm 8,29). Nhờ hành động của Chúa Thánh Thần, Phép rửa thanh tẩy, thánh hiến, công chính hóa, để nên đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô, tuy nhiều, nhưng chỉ một thân thể (x. 1 Cor 6,11; 12,13). Việc xức dầu thánh diễn tả hành động ấy, “đó là dấu chỉ của chức tư tế vương giả của người được rửa tội và của việc kết nạp vào cộng đoàn dân Thiên Chúa (Nghi thức rửa tội trẻ em, phần dẫn nhập số 18,3).
Bởi thế Vị linh mục xức dầu thánh trên đầu của người được rửa tội, sau khi công bố và giải thích ý nghĩa những lời sau : “Chính Thiên Chúa thánh hiến anh em bằng dầu cứu độ, để khi được tháp nhập vào trong Chúa Kitô, là tư tế, vương đế và ngôn sứ, anh chị em luôn là chi thể của thân thể Ngài cho sự sống vĩnh cửu (Sđd số 71)
Anh chị em thân mến, ơn gọi Kitô hữu bắt đầu từ đây: sống kết hiệp với Chúa Kitô trong Hội thánh, thông phần vào chính sự thánh hiến để thi hành cùng một sứ mạng, ở thế gian này, để mang lại hoa trái muôn đời. Được linh hoạt nhờ Chúa Thánh Thần, vì thế, toàn bộ Dân Thiên Chúa thông dự vào các chức vụ của Chúa Kitô “Tư tế, Ngôn sứ và Vương đế” và mang lấy những trách nhiệm đối với sứ mạng và phục vụ mà nó bắt nguồn từ đó (GLCG 783-786). Thông phần vào chức tư tế, ngôn sứ và vương đế của Chúa Kitô là gì? Nghĩa là tự hiến mình như của lễ đẹp lòng Thiên Chúa (Rm 12,1), làm chứng cho Ngài nhờ cuộc sống đức tin và bác ái (LG 12), đặt mình phục vụ tha nhân theo mẫu gương của Chúa Giêsu (cfr Mt 20,25-28; Gv 13,13-17).
Tác giả bài viết: G. Võ Tá Hoàng chuyển ngữ
Tags:
Đức Thánh cha