LÒNG MẸ
Làm tại bệnh viện Tuy Hoà – Phú yên
Tháng 12 năm 2001
Rồi có lần Mẹ đưa con vào bệnh viện
Để con xem đau khổ phủ mây sầu
Phủ ngoài, trong phủ mấy tầng lầu
Phủ đôi mắt lạc thần người thiếu phụ
Hai tay gầy ôm đứa bé chưa rời vú
Đang ngoa ngoe ngoằn ngoại chống tử thần.
Để con xem đau khổ đến dừng chân
Bên giường một thanh niên đang co quắp
Chân tay run rẩy miệng mồm lắp bắp
Nét xuân tươi mờ nhạt dưới làn da
Tái xanh xao, meo mét, xám, xù xì
Màu tuổi trẻ biến thành màu tang tóc
Để con xem khổ đau gây khóc lóc
Cho đứa con tất tưởi bên mẹ già
Mà tuổi đời chưa đến sáu mươi ba
Phải ra đi bỏ đứa con côi cút
Để con xem khổ đau từng giây phút
Gieo u buồn vào tâm trí các bệnh nhân
Những con người đang thiếu vắng hồng ân
Thiếu niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa
Họ đang bị lưới khổ đau vây bủa
Mắt mờ, tai điếc hết mọi sự xung quanh
Chỉ biết tin vào khả năng mong manh
Của khoa học, bác sĩ và y sĩ
Mẹ muốn con lắng nghe, nhìn thật kỹ
Những nổi đau đang rên xiết quanh giường
Để rồi biết cầu nguyện biết yêu thương
Biết cùng Mẹ đồng hành đường đau khổ
Với Chúa Giêsu, với những người xấu số
Để tìm phương, chân đứng lệ sầu buồn
Tìm phương giải toả áng mây buồn
Biến đau khổ thành nguồn tăng sinh lực.
Xuân Văn
Làm tại bệnh viện Tuy Hoà – Phú yên
Tháng 12 năm 2001
Rồi có lần Mẹ đưa con vào bệnh viện
Để con xem đau khổ phủ mây sầu
Phủ ngoài, trong phủ mấy tầng lầu
Phủ đôi mắt lạc thần người thiếu phụ
Hai tay gầy ôm đứa bé chưa rời vú
Đang ngoa ngoe ngoằn ngoại chống tử thần.
Để con xem đau khổ đến dừng chân
Bên giường một thanh niên đang co quắp
Chân tay run rẩy miệng mồm lắp bắp
Nét xuân tươi mờ nhạt dưới làn da
Tái xanh xao, meo mét, xám, xù xì
Màu tuổi trẻ biến thành màu tang tóc
Để con xem khổ đau gây khóc lóc
Cho đứa con tất tưởi bên mẹ già
Mà tuổi đời chưa đến sáu mươi ba
Phải ra đi bỏ đứa con côi cút
Để con xem khổ đau từng giây phút
Gieo u buồn vào tâm trí các bệnh nhân
Những con người đang thiếu vắng hồng ân
Thiếu niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa
Họ đang bị lưới khổ đau vây bủa
Mắt mờ, tai điếc hết mọi sự xung quanh
Chỉ biết tin vào khả năng mong manh
Của khoa học, bác sĩ và y sĩ
Mẹ muốn con lắng nghe, nhìn thật kỹ
Những nổi đau đang rên xiết quanh giường
Để rồi biết cầu nguyện biết yêu thương
Biết cùng Mẹ đồng hành đường đau khổ
Với Chúa Giêsu, với những người xấu số
Để tìm phương, chân đứng lệ sầu buồn
Tìm phương giải toả áng mây buồn
Biến đau khổ thành nguồn tăng sinh lực.
Xuân Văn