Chính lòng trắc ẩn là sự chứng thực quả tim
bạn đang còn là quả tim của một con người.
Tai con nghe tiếng bom nổ, tiếng la hét, khóc than. Đám dân chạy tán loạn, chiến tranh ! chiến tranh !.
Mắt con trông thấy rõ một người nghèo đói lả, nằm bên cổng nhà, mình ghẻ, quần rách, tóc bù xù, mùi tỏa hôi. Vọng xa tiếng rên rỉ bởi trăm ngàn chứng bệnh, nấm mồ chờ bên, sự chết đã gần.
Kìa, trên phố, em bé không nhà, nằm ngủ mê man, cuộc đời lủi thủi và tương lai dập vùi.
Gần đó, tiếng cãi nhau và mua gian, bán lận, họ đang phun vào nhau cơn giận cả một mùa hè nóng bức, bà bán cá hay bà bán thịt ? chợ hay nhà ?
Đây rồi, cập trai gái : yêu, buồn, giận, ghét ..
Hạnh phúc hay bất hạnh, bền chặt hay vỡ nhanh, vui mừng hay thất vọng ? một giờ , một đêm hay một đời !
Chúa, ai hiểu họ, an ủi họ, cho họ tình thương, chỉ họ lối đi, tạo niềm hy vọng, cảm thông tình người. Linh mục hay là con ? Tu sĩ hay là con ? Giáo dân hay là con ? một sự thật đau lòng, nếu lại là người ngoại đạo, không giáo dân, không tu sĩ, không linh mục và cũng không phải là con.
Chúa ! niềm hy vọng, niềm hy vọng độc nhất, tình thương còn lại sau cùng – Đấng lấp đầy nỗi trống vắng, Đấng an ủi khi cô đơn – Chúa ơi, họ cần được hiểu và con, chính con phải chỉ cho họ điều đó.
ST